Vì bảo vệ Rael, chủ tịch Kang đã để bàn tay nhuốm máu rồi quyết định nhận hết mọi tội lỗi, thay Rael trả thù. Cuối phim, Kang Yoon Kyum qua đời, gia đình nhà họ Han thân bại danh liệt. Lee Rael vì thương nhớ chủ tịch nên đã rời Hàn Quốc, sang nước ngoài và mang theo di
Bài hát tuyet sac do ca sĩ Namduc thuộc thể loại Rap Viet. Tìm loi bai hat tuyet sac - Namduc ngay trên Nhaccuatui. Nghe bài hát Tuyệt Sắc chất lượng cao 320 kbps lossless miễn phí. Đăng tải bởi. Ca khúc Tuyệt Sắc do ca sĩ NamDuc thể hiện, thuộc thể
Truyện Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi của tác giả Tiêu Thất Gia là câu chuyện về nữ chính xuyên qua thời không về cổ đại. Mộ Như Nguyệt là con của gia tộc truyền thống y hoa lâu đời, nhưng bị người ta hãm hại khiến nàng xuyên qua về Tử Nguyệt quốc làm tiểu thư bị người ta đánh đập.
2 Khám phá một Tà Xùa cực mới lạ dưới lăng kính của Trang Nguyễn. 2.1 Tà Xùa ngày không mây có gì đặc sắc? Nếu bạn vẫn chưa biết Tà Xùa ngày không mây có gì thú vị, bạn có thể chiêm ngưỡng những bức ảnh dưới đây qua lăng kính của Trang Nguyễn. Không có vẻ đẹp mờ mờ, ảo ảo nhưng Tà Xùa ngày không
Tuyệt Sắc Khuynh Thành tập 1, phim trung quốc, phim tuyet sac khuynh thanh sctv13, Tuyệt Sắc Khuynh Thành xem phim Tuyệt Sắc Khuynh Thành tập 65, Phim Tuyệt Sắc Khuynh Thành tập 65 Vietsub, download tải phim Tuyệt Sắc Khuynh Thành tập 65, xem online Tuyệt Sắc Khuynh Thành tập 65 bilutv dongphim motphim vuiviphim phimmoi xemvtv hdonline bongngo biphim
Fast Money. Editor Phù DungMộ chiều bao phủ bên trong hậu viện, lá cây phản chiếu ra ánh sáng nhàn nhạt, vậy mà vào lúc này, bên trong hậu viện lại vô cùng yên tĩnh, sự tĩnh lặng này dường như chỉ có thể nghe được âm thanh của lá cây khẽ xào xạt trong gió."Thế tử, chúng ta làm như thế có tốt không? Dù sao người và tỷ tỷ cũng đã có hôn ước rồi" Thiếu nữ nâng gương mặt đỏ bừng của mình lên, thân thể mềm mại trắng như tuyết rúc vào trong thân thể to lớn của nam nhân "Nếu như chuyện này mà bị tỷ tỷ phát hiện...""Nàng nói cái đồ vô dụng kia sao?" Nam nhân cau mày kiếm lại, sau khi nghe thấy thế dung mạo tuấn tú lập tức hiện lên sự chán ghét "Lúc chúng ta ở chung với nhau đừng nhắc tới nữ nhân làm cho người ta chán ghét, về phần hôn ước kia đối với ta mà nói có cũng được không có cũng được, ngày nào đó ta sẽ giải trừ đạo hôn ước này, loại phế vật như nàng ta vốn không xứng trở thành thế tử của ta! Đình nhi, tin tưởng ta, ta sẽ danh chính ngôn thuận cho nàng một danh phận, chỉ có nàng mới có thể xứng với ta.""Thế tử..." Trong con ngươi của Mộ Đình Nhi có phần hơi cảm động, bất chợt bối rối nói "Như thế có phải bất công với tỷ tỷ quá không? Bất luận nói như thế nào thì nàng cũng là tỷ tỷ của thiếp."Nghe nói như thế, nam nhân càng ôm chặt lấy nàng hơn, thương tiếc nói "Đình nhi, nàng chính là quá tốt bụng, có người muội muội như nàng là may mắn của nàng ta, nếu nàng ta không biết tốt xấu thì đừng trách ta ra tay tàn nhẫn."Mộ Đình Nhi cúi đầu xuống chôn ở trong ngực nam nhân, khóe mắt còn mang theo vài giọt nước mắt nhưng bên môi lại vô ý nâng lên một nụ cười nhạt giống như âm mưu đã được thực hiện như vào lúc này, một tiếng thét chói tai vang lên, rơi vào trong tai hai người."A! Các ngươi... Các ngươi..."Mộ Như Nguyệt gắt gao che miệng, không dám tin nhìn một đôi cẩu nam nữ trần như nhộng trước mặt nàng, hai hàng nước mắt giống như không có cách nào ngừng rơi được, một phút kia, dường như lòng của nàng bị thứ gì đó mạnh mẽ đâm nhân nhướng mày, tiện tay cầm lên bộ quần áo che kín thân thể hai người, hắn nhìn về phía Mộ Như Nguyệt, vẻ mặt không che giấu đi sự chán ghét bực bội."Bản Thế tử đã nói từ trước, có bản Thế tử ở nơi này thì không muốn ngươi xuất hiện ở đây! Bây giờ lại dám tới quấy rầy ta và Đình nhi, nếu không phải nể tình thân phận ngươi là chi nữ của Mộ gia, bản Thế tử sẽ không để cho ngươi nhìn thấy nổi mặt trời ngày mai đâu."Nhìn nam nhân bảo vệ Mộ Đình Nhi trong lòng, Mộ Như Nguyệt gắt gao cắn môi, ánh mắt đỏ ửng hàm chứa đầy nước mắt uất của hắn giống như là một lưỡi dao sắc bén hung hăng ghim vào trong lòng của nàng, khiến nàng vô cùng đau ra trong lòng của hắn, nàng chỉ là một người vô hình mà thôi. Thế nhưng vì sao khi nàng năm tuổi, người nam nhân này lại đối xử dịu dàng với nàng như vậy? Nếu không phải vì sự dịu dàng ấy, nàng cũng không phải hãm sâu vào, không cách nào thoát khỏi mà sau cuộc khảo thí thiên phú vào lúc năm tuổi kia, biết gân mạch nàng bị tắc nghẽn trở thành phế vật không thể nào tu luyện được thì tất cả sự dịu dàng ấy lại càng ngày càng xa cách nàng."Phong ca ca...""Câm miệng!"Tiếng hét đột nhiên vang lên khiến Mộ Như Nguyệt bị dọa giật mình, nàng lại không biết bản thân vừa nói sai cái gì, tủi thân nhìn qua sắc mặt xanh mét của nam nhân Thiên Phong dùng ánh mắt khinh bỉ nhìn thiếu nữ mặt đầy nước mắt, nở nụ cười lạnh "Mộ Như Nguyệt, ngươi có điểm nào so với Đình Nhi chứ? Chỉ bằng ngươi, muốn xách giày cho Đình Nhi cũng không xứng!""Thế tử..." Mộ Đình Nhi vội vàng kéo Dạ Thiên Phong lại "Thế tử, đừng nói nữa, là thiếp không đúng, thiếp không nên... không nên đáp ứng Thế tử, Đình Nhi vẫn cho là tình yêu của chúng ta sẽ nhận được sự chúc phúc của tất cả mọi người nhưng thiếp đã quên, tỷ tỷ dù sao cũng rất yêu chàng, Thế tử, Đình Nhi xin chàng đừng tổn thương tỷ tỷ nữa, nàng là một cô gái tốt..."
Cùng đọc truyện Tuyệt Sắc Yêu Phi của tác giả Quân Tử Nhan tại Trùm Truyện. Mong bạn có một trải nghiệm tốt tại loại Xuyên không, ngôn tình, đa phu nhất thê, nữ tôn, HETuyệt sắc yêu phi không có Văn án, nhưng để tiện cho các nàng, ta lướt qua một chút nhaTình hình là vào một ngày đẹp trời, khi Vân Hiểu Nguyệt mở cửa, lập tức hứng ngay một ám khí, chiếc tất khá là bốc mùi đó khiến nàng ngửa cổ ngã xuống cầu thang, và xuyên không rất “kinh điển”.Tình hình là nàng xuyên không vào thân xác Điệp phi vừa thất một cơn mơ, nàng gặp Vân Nhược Điệp – chủ nhân của thân xác này, sắp hồn phiêu phách tán, đáp ứng sẽ sống tiếp cho nàng. Nhìn linh hồn Vân Nhược Điệp tan vào hư vô, Vân Hiểu Nguyệt đã hứa rằng “Cả đời này, tỷ tỷ tuyệt đối sẽ không giẫm lên vết xe đổ, cho dù là xã hội trọng nam khinh nữ thì thế nào? Phi! Bằng thủ đoạn của ta, ta nhất định có thể làm cho “Chơi đùa vạn bụi cỏ, một ngọn cũng không dính thân!” Ta đã đem mĩ nam trong thiên hạ ra làm thú chơi đùa, ai có thể ngăn cản? Bất quá, muốn cho ta gả, tuyệt đối không thể!”Ài, nếu Vi Tiểu Bảo thật sự sống lại, ắt cũng phải nghiêng mình kính cẩn cúi đầu. Hắn có 7 bà vợ như hoa như ngọc, còn Vân Hiểu Nguyệt nàng có 1, 2, 3, 4, 5…lên đến một số gồm 2 chữ số, ngọc thụ lâm phong, mĩ nam trong thiên hạ đều quy tụ ở hậu cung của chơi đùa ấy có lẽ sẽ chẳng bao giờ kết thúc…Đọc “Tuyệt sắc yêu phi”, để biết được chữ “yêu” thật sự là như thế nào nhé
“Đây là đan dược có thể đả thông nhâm đốc nhị mạch sao? Thiệt hay giả đây?” Nháy mắt mấy cái, Vân Hiểu Nguyệt có chút không tin!“Ta nghiên cứu kinh mạch cơ thể lâu như vậy, chưa từng nghe qua cái này, cái thứ này chỉ có trong tiểu thuyết, tuy nhiên, ngay cả thần vận mệnh cũng có, có lẽ thuốc này thật sự có chút tác dụng!”Cầm lấy viên thuốc màu vàng, Vân Hiểu Nguyệt đưa đến chóp mũi, thật sâu ngửi, cảm giác cả người thoải mái, tâm tình lập tức tốt lên!“Aha, hình như có rất nhiều dược liệu quý báu trong này, có chút tin rồi! Trước nhìn xem cái nhẫn kia đã!”Vân Hiểu Nguyệt cảm thấy thật là có thú vị! Nguyên lai, trong từ giấy viết đan dược này vô cùng kì diệu gì đó, là thật sự tồn tại?Lấy ra chiếc nhẫn, Vân Hiểu Nguyệt đeo vào ngón tay, liền thấy chiếc nhẫn này đột nhiên phát ra ánh sáng nhiều màu, sau đó tự động rút nhỏ một vòng, chặt chẽ ôm gọn lấy ngón tay của mình, sau khi hào quang biến mất, nhẫn thành hình phượng hoàng giương cánh muốn bay, tinh xảo hoa mỹ mà lại vô cùng dễ thương!“Oa...thật thần kì! Khẩu quyết là…?” Nghĩ nghĩ, Vân Hiểu Nguyệt kích động nói “Vận mệnh chi thần!”Quả nhiên! Một quyển sách đột nhiên xuất hiện trong tay Vân Hiểu Nguyệt, làm cho Vân Hiểu Nguyệt ngây người nửa ngày, sau đó trong lòng mặc niệm “Thu!” Cuốn sách lại không thấy! Chơi như thế lặp lại lần thứ N, Vân Hiểu Nguyệt ôm lấy chăn không tiếng động cười hoan hỉ A haha, thứ tốt! Thần vận mệnh ơi, lão là người trên cao, bổn cô nương sẽ không so đo với lãoi! He he, nếu ta có cơ hội đến quốc khố hoàng cung, chẳng phải về sau không lo không có tiền dùng? Thật sự nếu vậy, ta liền đem tất cả châu báu trong hoàng cung, chẳng phải lo nhiều? Hay!Cái này, Vân Hiểu Nguyệt cười chán rồi, vội vàng kích động bắt đầu nghiên cứu cuốn sách trong tay. Vừa mở ra, Vân Hiểu Nguyệt vừa thấy, rốt cục hiểu được cái nhẫn này quả là diệu. Thì ra, ánh sáng vừa rồi là nhận chủ nhân, nói cách khác, cái giới chỉ này, trừ bỏ mình, ai cũng không mở được, không dùng được! “Bên trong trừ bỏ vật còn sống, cái gì đều có thể cho vào, càng kìdiệu là, bỏ cái gì vào bên trong, mặc kệ bao lâu lấy ra nữa, đều mới như cũ! Còn nữa, nhìn nó tuy nhỏ, song không gian bên trong đến mười mẫu, nhưng là không cần lo lắng, khi bỏ vào đó cái gì đó hỗn loạn, nó sẽ cócông năng tự động phân loại!”“Oa...Này còn không lớn?” Xem cái gọi là bản thuyết minh, Vân Hiểu Nguyệt có chút ngây người! Mười mẫu, có thể xây được một trang viên, nói cách khác, cho dù ta đem phòng này cất vào trong, cũng chỉ chiếm một chút ngõ ngách? Lợi hại! Không hổ là thần gì đó, tốt!Cái này, Vân Hiểu Nguyệt bây giờ mới tin, thần vận mệnh quả nhiên không gạt người, viên thuốc kia, quả thật là thứ tốt!Cầm đan dược lên, Vân Hiểu Nguyệt không chút do dự ném vào miệng, đan dược nháy mắt hòa tan, giống như một dòng nước ấm, chảy vào trong bụng, miệng đầy hương thơm, hương vị thật tốt! Ngay sau đó, kinh mạch tứ chi cùng toàn thân giống như được rót thêm một luồng khí sinh động, Vân Hiểu Nguyệt thậm chí có thể nghe thấy rõ ràng tiếng xương cốt đang phát ra âm thanh “tùng tùng”, cả người thoải mái vô cùng, tinh lực dư thừa, liền ngay cả vết thương ở gáy cũng lập tức không đau nữa!Vân Hiểu Nguyệt biết là đan dược phát huy tác dụng, thả lỏng thể xác và tinh thần, nhắm mắt lại, lẳng lặng cảm thụ tự thân đích biến hóa! Ước chừng nửa giờ sau, Vân Hiểu Nguyệt cảm giác dòng nước ấm chảy trong toàn thân đang gom lại ở hạ bụng, cũng chính là đan điền, rồi dừng hẳn! Trong lòng hiểu được, chậm rãi mở ra mắt, phát hiện ánh mắt cũng sáng lên, tinh tường hơn rất nhiều, trong lòng mừng rỡ, chuẩn bị nhìn xem cái gọi là võ công bí tịch, chắc chắn cũng là thứ tốt!Lại cầm lấy quyển sách mở ra, mặt trên thật to ghi bốn chữ “Ngọc nữ tâm kinh”, làm cho Vân Hiểu Nguyệt ngẩn ngơ “Tên này, quen thuộc như vậy?”Nhìn nửa ngày, Vân Hiểu Nguyệt cuối cùng đã phản ứng lại Đây không phải là võ công trong “Thần điêu hiệp lữ”, trong đoạn Dương Quá cùng Tiểu long nữ vì tránh né sự đuổi giết của Lí Mạc Sầu, ẩn thân trong cửa đá của ở Hoạt Tử Nhân Mộ, thì thấy ở bên sườn đá có khắc võ công này sao! Trời ạ! Vân Hiểu Nguyệt hoàn toàn ngây ngốc! Sao mà tất cả mọi chuyện đều đảo điên, hư ảo mờ mịt gì đó toàn bộ lại biến thành sự thật, rất khó tin!“Mặc kệ! Có lẽ chính là tên giống nhau mà thôi! Nếu kêu ngọc nữ’, tự nhiên là thích hợp cho nữ nhân luyện, học rồi nói sau!” Vân Hiểu Nguyệt vừa định mở ra nhìn kỹ, ngoài cửa truyền đến tiếng hô cung kính của bọn thị nữ “Tham kiến Nhu phi nương nương!”Hở, Nhu phi? Không phải là biểu tỷ mà Vân Nhược Điệp thích nhất đó sao? Lại tới nữa! Còn tưởng rằng ta là nha đầu ngốc Điệp nhi để ngươi khi dễ sao? Ha ha... Bổn cô nương vừa lúc nhàm chán, thú vui lại tự dẫn tới cửa rồi!Vân Hiểu Nguyệt vội vàng đem sách cất vào trong nhẫn, cuốn mình vào trong áo ngủ bằng gấm, nằm xuống giường!“Điệp nhi muội muội, có tốt lên không? Tỷ tỷ đến xem muội đây!”Vừa nằm xuống, một giọng nói õng ẹo mềm nhũn, nũng nịu liền truyền vào trong tai, ngay sau đó, một nữ tử đương tuổi thanh xuân, mặc y phục vàng nhạt, được hai cung nữ nâng tay, chậm chạp đi liễu nga mi, ánh mắt hàm xuân, da thịt phấn hồng mịn màng, cái miệng nho nhỏ, mặt trái xoan, quả nhiên là mỹ nhân! Chỉ tiếc, trong mắt kia tràn đầy khinh thường cùng trào phúng, phá hủy mỹ cảm của chính mình!Điệp nhi, con người rõ ràng không tốt như vậy, muội không nhìn ra sao? Aiz... Khó trách muội một lòng muốn chết, bị người mình tín nhiệm nhất phản bội, bị người ngươi yêu nhất làm thương tổn, nếu là ai cũng sẽ chịu không nổi, huống chi là con người luôn luôn yếu đuối như muội! Yên tâm đi, tỷ tỷ nhất định sẽ vì muội mà báo thù!Kinh ngạc nhìn Nhu phi nửa ngày, Vân Hiểu Nguyệt há mồm hỏi “Xin hỏi, ngươi là ai?”“A? Điệp nhi muội muội, ta là Nhu tỷ tỷ của muội nha, muội sẽ không quên cả ta chứ!”Nhu phi sửng sốt, vội vàng bước nhanh ngồi xuống bên giường, Vân Hiểu Nguyệt bây giờ mới nhìn thấy Huyên nhi bưng chén thuốc, đang đứng ở phía sau!“Huyên nhi, em mau tới đây cứu ta, ta không biết người này, em bảo ả đi đi!” Kéo chăn che kín mặt mình, chỉ lộ ra một đôi mắt to, Vân Hiểu Nguyệt làm bộ hoảng sợ!“Lớn mật! Vị này là Nhu phi nương nương được Hoàng Thượng sủng ái nhất, ngươi dám bất kính?”Nhu phi nghe vậy mặt cười xanh mét, vừa định nói chuyện, thì nha hoàn bên người của nàng đã ra tiếng.“Nhu phi nương nương xin bớt giận! Điệp phi nương nương bị trọng thương, không nhớ rõ mọi người, mọi chuyện trước đây, mong nương nương không so đo!”Huyên nhi vội vàng bưng chén thuốc đi vào, quỳ nói.“Không sao! Điệp nhi muội muội bệnh nặng mới khỏi, khó tránh khỏi có chút hồ đồ, Tiểu Hoàn, không được vô lễ!”Sắc mặt Nhu phi hơi giãn ra, giả mù sa mưa khiển trách.“Dạ, Tiểu Hoàn biết sai rồi, xin Điệp phi nương nương tha lỗi!”Cung nữ kêu Tiểu Hoàn không tình nguyện cúi người, lui sang một bên!Hừ, chó cậy gần nhà, gà cậy gần chuồng, ta há có thể dễ dàng tha cho ngươi?
"Tiện tì đáng chết!"Hắn hít sâu một hơi, trong lòng lại dâng trào lửa giận."Hay cho kế sách một hòn đá ném hai con chim", Mộ Như Nguyệt cười lạnh, "Nàng không những đổ hết tội lên đầu Duy gia mà còn mượn cớ này để đoạt vị trí thiếu chủ của ngươi, cữu cữu, chuyện ma thú của ta mất tích hẳn là có liên quan đến Thiên Ma Môn, cho nên bây giờ không thể rút dây động rừng, nếu không, chỉ sợ bọn họ sẽ lành ít dữ nhiều."Đậu Tịnh Quân áy náy cúi đầu nói "Vừa rồi ta quá xúc động..."Nếu vì sự xúc động của hắn mà hai ma thú kia gặp nguy hiểm, cữu cữu như hắn cũng không còn mặt mũi nào gặp Mộ Như Nguyệt nữa!Mộ Như Nguyệt khẽ cau mày, trong lòng sầu lo, không biết Khiếu Nguyệt và Tiểu Bạch rốt cuộc xảy ra chuyện gì..."Vô Trần, chúng ta ở lại đây một thời gian đi!" Mộ Như Nguyệt ngước mắt, lạnh giọng nói "Bằng không, chỉ sợ những người đó còn sẽ động thủ với cữu cữu, ta không yên tâm.""Được." Dạ Vô Trần nhẹ nhàng ôm bả vai nàng, cười sủng là ân nhân cứu mạng Đậu Tịnh Quân nên Đậu Lâm sảng khoái để bọn họ ở lại Đậu gia, hơn nữa còn cố ý an bài phòng của bọn họ ngay bên cạnh phòng Đậu Tịnh vậy cũng hợp ý Mộ Như Nguyệt, nàng có thể âm thầm che chở cữu cữu...Hôm nay, hai người mới đi ra khỏi phòng đã thấy mọi người vây quanh một thiếu nữ đang đi về hướng này. Thiếu nữ kia không coi là tuyệt sắc, chỉ trắng trẻo hơn người bình thường một chút, vẻ mặt lại vênh váo tự vì hai người đã sớm tìm hiểu rõ toàn bộ Đậu gia, cho nên chỉ liếc mắt một cái đã nhận ra thân phận của thiếu nữ này...Cháu gái của Lục Liễu, nữ nhi của Đậu Khuê, Đậu Vi Vi! Từ nhỏ đã được nuông chiều lớn, thiên phú không có, lại kiêu ngạo mười phần, không coi ai vào mắt..."Các ngươi chính là người chữa khỏi cho đại bá?"Đậu Vi Vi khinh miệt đảo mắt qua Mộ Như Nguyệt, nhưng lúc nhìn thấy Dạ Vô Trần bên cạnh Mộ Như Nguyệt thì ngây ngẩn...Nàng sống đến từng tuổi này rồi, đã gặp rất nhiều mỹ nam tử, nhưng không có ai đẹp đến mức này, đặc biệt là đồ án mạn đà la bên má trái, cực kì dụ hoặc tà nhìn vào đôi mắt tím kia, nàng liền bị cuốn hút thật sâu..."Thật đẹp..."Đậu Vi Vi nhịn không được khẽ nỉ non, một đôi mắt đẹp như hai viên đá quý, khiến người ta mê muội không thể dứt ra...Sắc mặt Mộ Như Nguyệt lạnh xuống, toàn thân bao phủ hàn mà Đậu Vi Vi lại không hề phát hiện, cứ si ngốc nhìn chằm chằm dung nhan tuấn mỹ kia "Vị công tử này, ta là nữ nhi của thiếu chủ đương nhiệm Đậu gia Đậu Khuê, ngươi có nguyện ý làm phu quân của ta hay không? Chi cần ngươi nguyện ý, phụ thân ta rât sủng ái ta, mặc kệ thân phận ngươi kém cỏi thê nào hắn đều sẽ không phản đổi..." Lúc này Đậu Vi Vi đã quên hết những người xung quanh, giống như cả thế giới chi còn lại một mình nam nhân này... Nàng biết rõ, nàng đổi với hắn là nhất kiến chung tình! Nấu có thể gả cho nam nhân tà mị tuấn mỹ như thế, cuộc đời này đã trọn vẹn rồi... Cho dù thân phận đối phương không xứng với nàng, chi cần nàng nói một câu, cha và nãi nãi đều sẽ thuận theo tâm nguyện của nàng, ở Đậu gia này, địa vị của nàng thậm chí còn cao quý hơn nhi tử thân sinh của nãi nãi... Dạ Vô Trần vốn dĩ không để ý tới nhưng vừa nghe lời này, rốt cuộc cũng quay đầu nhìn về phía Đậu Vi Vi, nhung trong đối mắt tím kia cũng không có ảnh ngược của nàng, chỉ có khí thế lạnh lẽo đôt nhiên tản ra...»
Tuyệt Sắc Yêu Phi Tác giả Quân Tử Nhan Thể loại Xuyên không, ngôn tình, đa phu nhất thê, nữ tôn, HE Nhân vật chính Vân Hiểu Nguyệt cùng 11 nam chính khác Số chương 3Q – 209 chương Convert darkangel_konan – Tangthuvien. Editor Ụt Ác Từ Pé – Tiểu Dung Beta Ụt Ác Từ Pé Nguồn edit ღ๖Nắñgღ๖Hạღ๖√iệñღ๖ Truyện được post hàng tuần vào lúc 9h hàng ngày từ 1/9/2015 Câu hỏi để lấy mật khẩu ^.^ Văn Án Tình hình là vào một ngày đẹp trời. Khi Vân Hiểu Nguyệt mở cửa, lập tức hứng ngay một ám khí, chiếc tất khá là bốc mùi đó khiến nàng ngửa cổ ngã xuống cầu thang, và xuyên không rất “kinh điển”. Nàng xuyên không vào thân xác Điệp phi vừa thất thân. Trong một cơn mơ, nàng gặp Vân Nhược Điệp – chủ nhân của thân xác này, sắp hồn phiêu phách tán, đáp ứng sẽ sống tiếp cho nàng. Nhìn linh hồn Vân Nhược Điệp tan vào hư vô, Vân Hiểu Nguyệt đã hứa rằng “Cả đời này, tỷ tỷ tuyệt đối sẽ không giẫm lên vết xe đổ, cho dù là xã hội trọng nam khinh nữ thì thế nào? Phi! Bằng thủ đoạn của ta, ta nhất định có thể làm cho “Chơi đùa vạn bụi cỏ, một ngọn cũng không dính thân!” Ta đã đem mĩ nam trong thiên hạ ra làm thú chơi đùa, ai có thể ngăn cản? Bất quá, muốn cho ta gả, tuyệt đối không thể!” Ài, nếu Vi Tiểu Bảo thật sự sống lại, ắt cũng phải nghiêng mình kính cẩn cúi đầu. Hắn có 7 bà vợ như hoa như ngọc, còn Vân Hiểu Nguyệt nàng có 1, 2, 3, 4, 5…lên đến một số gồm 2 chữ số, ngọc thụ lâm phong, mĩ nam trong thiên hạ đều quy tụ ở hậu cung của nàng. Cuộc chơi đùa ấy có lẽ sẽ chẳng bao giờ kết thúc… Quyển 1 được edit tại page khác không phải nhà tớ mà là của nhà mannguyetyenlau tớ chỉ đăng lại thôi , sau khi hoàn 3 quyển thì tớ sẽ làm ebook luôn để tiện cho các bạn đọc nè ^.^ Link Quyển 1 Hoàng Cung Chương 1★๖ Chương 2★๖ Chương 3★๖ Chương 4★๖ Chương 5★๖ Chương 6★๖ Chương 7★๖ Chương 8★๖ Chương 9★๖ Chương 10★๖ Chương 11★๖ Chương 12 ★๖ Chương 13 ★๖ Chương 14★๖ Chương 15★๖ Chương 16★๖ Chương 17★๖ Chương 18★๖ Chương 19★๖ Chương 20★๖ Chương 21★๖ Chương 22★๖ Chương 23★๖ Chương 24★๖ Chương 25★๖ Chương 26★๖ Chương 27★๖ Chương 28★๖ Chương 29★๖ Chương 30★๖ Chương 31★๖ Chương 32★๖ Chương 33★๖ Chương 34★๖ Chương 35★๖ Chương 36★๖ Chương 37★๖ Chương 38★๖ Chương 39★๖ Chương 40★๖ Chương 41★๖ Chương 42★๖ Chương 43★๖ Chương 44★๖ Chương 45★๖ Chương 46★๖ Chương 47★๖ Chương 48★๖ Chương 49★๖ Chương 50★๖ Quyển 2 Thiên Hạ Chương 1๖ღ๋ Chương 2๖ღ๋ Chương 3๖ღ๋ Chương 4๖ღ๋ Chương 5๖ღ๋ Chương 6๖ღ๋ Chương 7๖ღ๋ Chương 8๖ღ๋ Chương 9๖ღ๋ Chương 10๖ღ๋ Chương 11๖ღ๋ Chương 12๖ღ๋ Chương 13๖ღ๋ Chương 14๖ღ๋ Chương 15๖ღ๋ Chương 16๖ღ๋ Chương 17๖ღ๋ Chương 18๖ღ๋ Chương 19๖ღ๋ Chương 20๖ღ๋ Chương 21๖ღ๋ Chương 22๖ღ๋ Chương 23๖ღ๋ Chương 24๖ღ๋ Chương 25๖ღ๋ Chương 26๖ღ๋ Chương 27๖ღ๋ Chương 28๖ღ๋ Chương 29๖ღ๋ Chương 30๖ღ๋ Chương 31๖ღ๋ Chương 32๖ღ๋ Chương 33๖ღ๋ Chương 34๖ღ๋ Chương 35๖ღ๋ Chương 36๖ღ๋ Chương 37๖ღ๋ Chương 38๖ღ๋ Chương 39๖ღ๋ Chương 40๖ღ๋ Chương 41๖ღ๋ Chương 42๖ღ๋ Chương 43๖ღ๋ Chương 44๖ღ๋ Chương 45๖ღ๋ Chương 46๖ღ๋ Chương 47๖ღ๋ Chương 48๖ღ๋ Chương 49๖ღ๋ Chương 50๖ღ๋ Chương 51๖ღ๋ Chương 52๖ღ๋ Chương 53๖ღ๋ Chương 54๖ღ๋ Chương 55๖ღ๋ Chương 56๖ღ๋ Chương 57๖ღ๋ Chương 58๖ღ๋ Chương 59๖ღ๋ Chương 60๖ღ๋ Chương 61๖ღ๋ Chương 62๖ღ๋ Chương 63๖ღ๋ Chương 64๖ღ๋ Chương 65๖ღ๋ Chương 66๖ღ๋ Chương 67๖ღ๋ Chương 68๖ღ๋ Chương 69๖ღ๋ Chương 70๖ღ๋ Chương 71๖ღ๋ Chương 72๖ღ๋ Chương 73๖ღ๋ Chương 74๖ღ๋ Chương 75๖ღ๋ Chương 76๖ღ๋ Chương 77๖ღ๋ Chương 78๖ღ๋ Chương 79๖ღ๋ Chương 80๖ღ๋ Chương 81๖ღ๋ Chương 82๖ღ๋ Chương 83๖ღ๋ Chương 84๖ღ๋ Chương 85๖ღ๋ Chương 86๖ღ๋ Chương 87๖ღ๋ Chương 88๖ღ๋ Chương 89๖ღ๋ Chương 90๖ღ๋ Chương 91๖ღ๋ Chương 92๖ღ๋ Chương 93๖ღ๋ Chương 94๖ღ๋ Chương 95๖ღ๋ Chương 96๖ღ๋ Chương 97๖ღ๋ Chương 98๖ღ๋ Chương 99๖ღ๋ Chương 100๖ღ๋ Chương 101๖ღ๋ Chương 102๖ღ๋ Chương 103๖ღ๋ Chương 104๖ღ๋ Chương 105๖ღ๋ Chương 106๖ღ๋ Chương 107๖ღ๋ Chương 108๖ღ๋ Chương 109๖ღ๋ Chương 110๖ღ๋ Chương 111๖ღ๋ Chương 112๖ღ๋ Chương 113๖ღ๋ Chương 114๖ღ๋ Chương 115๖ღ๋ Chương 116๖ღ๋ Chương 117๖ღ๋ Chương 118๖ღ๋ Chương 119๖ღ๋ Chương 120๖ღ๋ Chương 121๖ღ๋ Chương 122๖ღ๋ Chương 123๖ღ๋ Chương 124๖ღ๋ Chương 125๖ღ๋ Chương 126๖ღ๋ Chương 127๖ღ๋ Chương 128๖ღ๋ Chương 129๖ღ๋ Chương 130๖ღ๋ Chương 131๖ღ๋ Chương 132๖ღ๋ Quyển 3 Tình Định Chương 1ﻲ๖ۜ Chương 2ﻲ๖ۜ Chương 3ﻲ๖ۜ Chương 4ﻲ๖ۜ Chương 5ﻲ๖ۜ Chương 6ﻲ๖ۜ Chương 7ﻲ๖ۜ Chương 8ﻲ๖ۜ Chương 9ﻲ๖ Chương 10ﻲ๖ۜ Chương 11ﻲ๖ۜ Chương 12ﻲ๖ۜ Chương 13ﻲ๖ۜ Chương 14ﻲ๖ۜ Chương 15ﻲ๖ۜ Chương 16ﻲ๖ۜ Chương 17ﻲ๖ۜ Chương 18ﻲ๖ۜ Chương 19ﻲ๖ۜ Chương 20ﻲ๖ۜ Chương 21ﻲ๖ۜ Chương 22ﻲ๖ۜ Chương 23ﻲ๖ۜ Chương 24ﻲ๖ۜ Chương 25ﻲ๖ۜ Chương 26ﻲ๖ۜ Chương 27ﻲ๖ۜ ﻲ๖ۜHoàn Chính Văn¹๖
tuyet sac yeu phi