Nổi bật nhất có thể kể là tác phẩm Quê mẹ (truyện ngắn, 1941), Ngậm ngãi tìm trầm (truyện ngắn, 1943), đi giữa mùa sen (truyện thơ. 1973) .2- Tác phẩm:- Tôi đi học in trong tập Quê mẹ (1941), một tập văn xuôi nổi bật nhất của Thanh Tịnh.- Truyện mang đậm mùa sắc ký và
Hướng dẫn soạn bài Việt Bắc phần 2 - Tác phẩm Hướng dẫn trả lời câu hỏi đọc hiểu về tác giả Tố Hữu bài soạn Việt Bắc phần 2 trang 114 SGK Ngữ văn 11 tập 1. Soạn bài Việt Bắc ngắn gọn nhất Câu 1 trang 114 SGK Ngữ văn 12 tập 1Nêu hoàn cảnh sáng tác của bài thơ
Soạn bài Thuyết minh về một thể loại văn học ngắn gọn nhất sách giáo khoa Văn 8 tập 1. Câu 1 Hãy thuyết minh đặc điểm chính của truyện ngắn trên cơ sở các truyện ngắn đã học: Tôi đi học, Lão Hạc, Chiếc lá cuối cùng. Soạn bài Muốn làm thằng cuội ngắn nhất - Văn
Văn Học Trong Nhà Trường - Truyện Tây Bắc. Nhà cung cấp: Nhà Xuất Bản Kim Đồng. Tác giả: Tô Hoài. Nhà xuất bản: NXB Kim Đồng. Hình thức bìa: Bìa Mềm. (4 đánh giá) Chính sách đổi trả. Đổi trả sản phẩm trong 30 ngày.
Văn bản Tôi đi học của tác giả Thanh Tịnh kể về những kỉ niệm ngày đầu tiên tới lớp của tác giả. Cứ vào cuối thu, nhà văn lại nhớ lại những kỉ niệm khi mình còn ngạc nhiên, bỡ ngỡ lúc được mẹ dắt tay tới trường. Con đường tới trường của nhân vật tôi bỗng nhiên sao lạ lùng quá!
Fast Money. Cùng tìm hiểu nội dung chi tiết của bài soạn tôi đi học dưới đây bạn nhéHướng dẫn soạn bài tôi đi học chi ý trả lời câu hỏi trang 9 sách giáo khoaĐọc hiểu Tôi đi họcCâu 1 - Trang 9 SGKNhững gì đã gợi lên trong lòng nhân vật "tôi" kỉ niệm về buổi tựu trường đầu tiên? Đọc toàn bộ truyện ngắn, em thấy những kỉ niệm này được nhà văn diễn tả theo trình tự nào?Trả lời- Những điều gợi lên kỉ niệm về buổi tựu trường đầu tiên của nhân vật tôiMỗi tâm hồn sẽ có một kí ức riêng, và cũng sẽ có những tác nhận riêng đánh thức kí ức ấy sống dậy. Với nhà văn Thanh Tịnh tác nhân để đánh thức kỉ niệm buổi tựu trường đầu tiên của ông đó là- “Hằng năm cứ vào cuối thu 1, lá ngoài đường rụng 2 nhiều và trên không có những đám mây bàng bạc 3 lòng tôi lại náo nức những kỉ niệm mơn man của buổi tựu trường. Mấy em nhỏ rụt rè núp dưới nón mẹ 4”1, 2, 3, 4 đó là những tín hiệu báo rằng ngày tựu trường đã đến gợi nhớ đến ngày tôi đi học đầu tiên trong cuộc đời. Những câu văn ngân nga, trầm bổng, bâng khuâng chất đầy kỉ Trình tự miêu tả Theo trình tự thời gian, không gian và có một trình tự khác nữa theo diễn biến tâm trạng của nhân vật tôi trong buổi sáng tựu Trình tự thời gian Cảm xúc được khơi nguồn từ hiện tại khi nhân vật “tôi” đã trưởng thành sau đó dẫn về quá khứ tuổi thơ khi nhân vật “tôi” trong ngày đầu tiên đi học.+ Trình tự không gian• Không gian trên con đường đến trường• Không gian ở sân trường Mĩ Lí• Không gian ở trong lớp học.+ Theo diễn biến tâm trạng Lúc sáng sớm trên con đường làng với mẹ ➜ lúc cậu bé bước vào sân trường ➜ lúc nghe tiếng trống vào lớp ➜ lúc chờ đợi ông đốc học đọc tên ➜ lúc thầy giáo đón vào lớp ➜ lúc giờ học bắt 2 - Trang 9 SGK - Soạn bài Tôi đi họcTìm những hình ảnh, chi tiết chứng tỏ tâm trạng hồi hộp, cảm giác bỡ ngỡ của nhân vật "tôi" khi cùng mẹ đi trên đường đến trường, khi nghe gọi tên và phải rời bàn tay mẹ cùng các bạn đi vào lớp, khi ngồi trong lớp đón giờ học đầu lờiTruyện chủ yếu tái hiện tâm trạng bỡ ngỡ, cảm giác hồi hộp của một chú bé lần đầu tiên trong đời được mẹ đưa đến trường đi học. Mạch chính của tác phẩm là dòng cảm xúc thiết tha tuôn trào và những biểu hiện tâm lí theo tiếng bước chân của nhân vật “tôi” từ khi cùng mẹ bước trên con đường làng tới trường tới lúc vào lớp Tâm trạng khi trên con đường làng+ Chi tiết hình ảnh• “Mẹ tôi âu yếm nắm tay tôi dẫn đi trên con đường làng dài và hẹp”• “Con đường này tôi đã quen đi lại lắm lần, nhưng lần này tự nhiên thấy lạ. Cảnh vật chung quanh tôi đều thay đổi, vì chính lòng tôi đang có sự thay đổi lớn hôm nay tôi đi học."• “Trong chiếc áo vải dù đen dài tôi cảm thấy mình trang trọng và đứng đắn”+ Ý nghĩa• Trong tâm hồn cậu bé một cái gì đó rất mới mẻ, lạ lùng từ cảnh vật cho đến lòng người, tất cả đều sự trang trọng, thiêng liêng của ngày đầu tiên được đi học trong cuộc đời - cảm giác hãnh diện háo hức.• Những câu văn thể hiện sự bâng khuâng xao xuyến như những nốt nhạc lắng sâu vào hồn người, bởi vì lần đầu tiên đến trường là một sự kiện trọng đại của đời Tâm trạng khi đến trường Mỹ Lí+ Chi tiết hình ảnh“Trước mắt tôi trường Mĩ Lí trông vừa xinh xắn vừa oai nghiêm như cái đình làng Hòa Ấp. Sân nó rộng, mình nó cao hơn trong những buổi trưa hè đây vắng lặng. lòng tôi đâm ra lo sợ vẩn vơ”+ Ý nghĩa Nhà văn đã diễn tả rất đúng tâm trạng ngỡ ngàng, cảm giác trước sự mới lạ về ngôi trường của cậu bé, khi mình được chính thức trở thành một thành viên của nó, sự rụt rè, nhút nhát của tuổi Tâm trạng khi nghe gọi tên mình và phải rời tay mẹ vào lớp+ Chi tiết hình ảnh• “Trong lúc ông đọc to tên từng người, tôi cảm thấy như quả tim tôi ngừng đập. Tôi quên cả mẹ tôi đứng sau tôi. Nghe gọi đến tên, tôi tự nhiên giật mình và lúng túng”• “Tôi cảm thấy sau lưng tôi có một bàn tay dịu dàng đẩy tôi tới trước.” • “Nhưng người tôi lúc ấy tự nhiên thấy nặng nề một cách lạ”.• “Quay lưng lại rồi dúi đầu vào lòng mẹ tôi nức nở khóc”• “Trong thời thơ ấu tôi chưa lần nào thấy xa mẹ tôi như lần này”+ Ý nghĩa• Thể hiện tâm trạng lo sợ hồi hộp lúng túng sự hồn nhiên, trong sáng của tuổi thơ trong buổi tựu trường đầu tiên.• Đỉnh cao của tâm trạng là khi nhân vật tôi phải rời tay mẹ để vào lớp, tiếng khóc như một phản ứng dây chuyền, nó vừa thể hiện niềm vui, nhưng chủ yếu là sự e sợ trước những khó khăn, thử thách phía trước. Cảm giác sợ hãi khi mình phải tự lập không còn chỗ dựa ở phía sau.• Nhà văn đang giãi bày lòng mình thời thơ ấy một cách chân thực, cảm động- Tâm trạng khi ngồi trong lớp đón giờ học đầu tiên+ Chi tiết hình ảnh• "Một mùi hương lạ xông lên trong lớp. Trông hình gì treo trên tường tôi cũng thấy lạ và hay hay".“Nhìn bàn ghế chỗ tôi ngồi rất cẩn thận rồi tự nhiên lạm nhận là vật riêng của mình.”• “Một người bạn tôi chưa hề quen biết, nhưng lòng tôi vẫn không cảm thấy xa lạ chút nào.”• “Tôi đưa mắt thèm thuồng nhìn theo cánh chim...”+ Ý nghĩa Thể hiện một sự mới mẻ thích thú khi mới bước vào lớp học, cảm giác xốn xang, vừa lạ vừa quen với mọi vật, với người bạn ngồi bên.• Hình ảnh ánh mắt nhìn theo cánh chim thèm thuồng có ý nghĩa đặc biệt đó là sự sang trang của cuộc đời, tạm biệt thế giới trẻ thơ nghịch ngợm, chỉ biết vui đùa, để bước vào thế giới của học đường hấp dẫn nhưng không kém phần gian khó. Với sự trang nghiêm “Tôi đi học.”Câu 3 - Trang 9 SGK - Soạn bài Tôi đi họcEm có cảm nhận gì về thái độ, cử chỉ của những người lớn "ông đốc", thầy giáo đón nhận học trò mới, các phụ huynh đối với các em bé lần đầu đi lờiThái độ cử chỉ của ông đốc học, thầy giáo và các phụ huynh- Chi tiết hình ảnh+ Các phụ huynh “Mẹ tôi âu yếm nắm tay tôi... mẹ tôi cúi đầu nhìn tôi thật âu yếm... ai cũng chuẩn bị cho con mình áo quần sạch sẽ tiếng dạ ran của phụ huynh đáp lại ông đốc học.” + Ông đốc học “ông đốc học nhìn chúng tôi với cặp mắt hiền từ và cảm động, giọng nói sẽ sàng căn dặn và động viên các em cố gắng học tập... Khi các em khóc giữ lấy chéo áo cánh tay người thân thì ông tươi cười nhẫn nại chờ chúng tôi.”+ Thầy giáo “Một thầy trẻ tuổi, gương mặt tươi cười, đang đón chúng tôi trước cửa lớp.”.- Ý nghĩa Tất cả mọi người từ phụ huynh, ông đốc học, thầy giáo trẻ ai ai cũng đều quan tâm, chuẩn bị cho các em giây phút tựu trường thật chu đáo, với thái độ rất dịu dàng, và vô cùng trân trọng.• Sự quan tâm ấy vừa là trách nhiệm vừa là tấm lòng đã tạo nên môi trường giáo dục trong sáng, tính sư phạm mẫu mực chắp cánh nuôi dưỡng khích lệ tâm hồn trẻ hiểu hơn về "ông đốc bạn cũng đừng quên xem những bài văn nêu cảm nhận của em về nhân vật ông đốc trong truyện ngắn Tôi đi học hay đã được Đọc Tài Liệu sưu tầm và biên soạnCâu 4 - Trang 9 SGK - Soạn bài Tôi đi họcTìm và phân tích các hình ảnh so sánh được nhà văn sử dụng trong truyện lờiTrong truyện ngắn, nhà văn Thanh Tịnh sử dụng rất nhiều biện pháp nghệ thuật để làm nên sức hấp dẫn của câu chuyện. Trong đó có sự đóng góp không nhỏ của biện pháp so So sánh thứ nhất+ “Tôi quên thế nào được những cảm giác trong sáng ấy nảy nở trong lòng tôi như mấy cành hoa tươi mỉm cười giữa bầu trời quang đãng.”+ Ý nghĩa Biện pháp so sánh thể hiện tình cảm đẹp đẽ, trong sáng tinh khôi của cậu bé lần đầu đi học, không chỉ bầu trời nở hoa, mà lòng người cũng nở So sánh thứ hai+ “Ý nghĩ ấy thoáng qua trong trí tôi nhẹ nhàng như một làn mây lướt ngang trên ngọn núi.”+ Ý nghĩa Đây là loại so sánh ngang bằng như vừa thể hiện tâm hồn mơ mộng của trẻ thơ lại vừa thể hiện sự thoảng qua nhanh chóng của ý nghĩ chợt đến, không làm bận tâm cậu So sánh thứ ba+ “Cũng như tôi, mấy cậu học trò mới bỡ ngỡ đứng nép bên người thân, chỉ dám nhìn một nửa hay dám đi từng bước nhẹ. Họ như con chim non đứng bên bờ tổ, nhìn quãng trời rộng muốn bay, nhưng còn ngập ngừng e sợ.”+ Ý nghĩa Đây là loại so sánh ngang bằng, so sánh người với vật nhằm thể hiện sự non nớt, bỡ ngỡ và khát vọng muốn đến những chân trời mới lạ, cao rộng của những cậu học sinh thơ bé.• Sự tinh tế và chính xác trong cách so sánh Nhà trường giống như tổ ấm, học trò như những cánh So sánh thứ tư+ “Nói các cậu không đứng lại càng đứng hơn nữa, hai chân các cậu cứ dềnh dàng mãi. Hết co lên một chân, các cậu lại duỗi mạnh như đá một quả banh tưởng tượng.”+ Ý nghĩa loại so sánh ngang bằng như thể hiện sự tác động mãnh liệt của tiếng trống trường đối với tâm hồn học sinh. Lòng người dường như đang cùng hòa theo nhịp trống, để bước chân cũng co duỗi vùng mạnh như đang đánh trống tưởng tượng, như đang bước theo nhịp trống dồn 5 - Trang 9 SGK - Soạn bài Tôi đi họcNhận xét về đặc sắc nghệ thuật và sức cuốn hút của tác phẩmTrả lời- Đặc sắc nghệ thuật + Truyện ngắn có sự đan xen rất hài hòa giữa tự sự miêu tả và biểu cảm.+ Bố cục chặt chẽ, thống nhất làm nổi bật chủ đề tác phẩm+ Miêu tả tâm trạng nhân vật nhẹ nhàng, tinh tế sâu sắc- Sức cuốn hút của tác phẩm Làm nên chất men say của tác phẩm có rất nhiều yếu tố nhưng có lẽ chủ yếu là tác giả đã dẫn dắt về một kỉ niệm tuổi thơ trong sáng êm đềm, thân thương mà bất cứ người nào cũng có. Thứ hai, câu chuyện ấy lại được diễn tả bằng ngôn ngữ giàu chất, giàu tính biểu khảo Chứng minh truyện ngắn Tôi Đi Học giàu chất thơSoạn bài Tôi đi học - Luyện tậpCâu 1 - Trang 9 SGK Phát biểu cảm xúc của em về dòng cảm xúc của nhân vật "tôi" trong truyện ngắn Tôi đi họcBài văn mẫuDòng cảm xúc của nhân vật tôi đã khơi dậy dòng cảm xúc trong tâm hồn mọi người. Bởi lẽ, trong cuộc đời mỗi người ai cũng có kỉ niệm về buổi đến trường đầu tiên, ai cũng có những bâng khuâng xao xuyến bồi hồi và cả sự háo hức khó tả khi được đến trường viết những nét chữ đầu cảm xúc đó rất chân thực, hồn nhiên, dường như không phải Thanh Tịnh đang viết văn mà ông đang để lòng mình tràn lên trang giấy. Chính vì vậy mà truyện ngắn Tôi đi học đã đến với bạn đọc bằng con đường ngắn nhất con đường đi từ trái tim đến với trái khảo thêmCảm nhận của em về nhân vật tôi trong truyện ngắn Tôi đi họcPhân tích nhân vật tôi trong truyện ngắn Tôi đi họcCâu 2 - Trang 9 SGK Viết bài văn ngắn ghi lại ấn tượng của em trong buổi đến trường khai giảng lần đầu văn tham khảoBuổi khai giảng đầu tiên của tôi, ông chở tôi trên chiếc xe đạp cũ tới trường, đường phố cảnh vật rực rỡ, cổng trường màu sắc rung rinh những lá cờ xanh, đỏ, vàng chào đón. Tôi ngỡ ngàng trước cái cổng cao lớn mà ngày nào tôi cũng đi qua, đến hôm nay tôi mới thấy nó đẹp đến thế. Chúng bạn hàng ngày tôi vẫn cùng bắn bi, bắt ve sầu nay cũng tươm tất áo mũ như tôi đến trường mới. Ngày khai trường đầu tiên của tôi. Ôi sao tôi quên được ngày lễ trọng đại ấy. Tôi đã trở thành cậu bé lớp Một. Ông bế tôi xuống chiếc xe đạp, tươi cười cặp mắt nhăn nhúm khẽ động đậy. Cháu nhìn xem, trường của cháu đấy. Ông từ từ dắt tay tôi vào sân trường mà những tà áo dài thướt tha đi lại. Cô giáo tôi, người gầy gầy, xếp chúng tôi thành một hàng dọc, chỉn chu từng đứa trẻ đứng thẳng hàng. Ông tôi đứng đằng xa kia, cười hiền hậu, tôi muốn khóc quá, chưa bao giờ tôi đứng một mình giữa những người bạn mới mà không có ông hay mẹ bên cạnh... Những cảm xúc ấy, có lẽ, chẳng bao giờ tôi quên bài tôi đi học ngắn nhấtĐọc hiểuCâu 1 trang 9 Ngữ Văn 8 Tập 1- Những điều gợi về buổi tựu trường đầu tiên cuối thu lá rụng, mây bàng bạc, mấy em nhỏ rụt rè núp dưới nón Những kỉ niệm diễn tả theo trình tự thời gian hiện tại → quá khứ, không gian trên đường đến trường → sân trường Mĩ Lí → trong lớp học và trình tự diễn biến tâm trạng nhân 2 trang 9 Ngữ Văn 8 Tập 1Tâm trạng hồi hộp, cảm giác bỡ ngỡ- Trên đường cùng mẹ đến trường thấy “lạ”, trong lòng “đang có sự thay đổi lớn”, cảm thấy trang trọng và đứng đắn; Nâng niu mấy quyển vở, muốn thử sức cầm Mới đến trường ngạc nhiên, cảm thấy nhỏ bé, lo Nghe gọi tên và rời tay mẹ giật mình, lúng túng, sợ hãi như quả tim ngừng Ngồi trong lớp mùi hương lạ, thấy lạ với bức hình treo trên tường, lạm nhận bàn ghế, chỗ ngồi là của mình; không hề thấy xa lạ với người bạn mới ngồi bên; Nhìn theo cánh chim... một kỉ niệm cũ sống 3 trang 9 Ngữ Văn 8 Tập 1Thái độ, cử chỉ những người lớn rất có trách nhiệm, tạo ấn tượng tốt với các em- Ông đốc hiền từ, giọng nói căn dặn, động viên, tươi cười nhẫn Thầy giáo tươi cười chờ Các phụ huynh âu yếm, chuẩn bị chu đáo cho con, cùng hồi hộp với 4 trang 9 Ngữ Văn 8 Tập 1Các hình ảnh so sánh- “... những cảm giác trong sáng ấy nảy nở trong lòng tôi như mấy cánh hoa tươi mỉm cười giữa bầu trời quang đãng” → tình cảm đẹp đẽ, trong sáng của cậu bé lần đầu đi “Ý nghĩ ấy thoáng qua trong trí tôi nhẹ nhàng như một làn mây lướt ngang trên ngọn núi” → tâm hồn mơ mộng của trẻ thơ không bận tâm quá nhiều điều “Họ như con chim non đứng bên bờ tổ nhìn quãng trời rộng muốn bay, nhưng còn ngập ngừng e sợ” → sự non nớt, khát vọng của những cậu học “Hết co lên một chân, các cậu lại duỗi mạnh như đá một quả banh tưởng tượng”→ lòng người hồi hộp với tiếng “trường Mĩ Lí trông vừa xinh xắn, vừa oai nghiêm như cái đình làng Hòa Ấp”→ cái nhìn đẹp đẽ của trẻ thơ về ngôi 5 trang 9 Ngữ Văn 8 Tập 1- Đặc sắc nghệ thuật của truyện+ Đan xen tự sự, miêu tả, bố cục chặt chẽ, thống nhất.+ Mang chất thơ tinh tế, nhẹ Chất cuốn hút của truyện chủ đề trong sáng, lời kể tự nhiên giàu chất biểu cảm theo dòng hồi tưởng của tác tậpCâu 1 trang 9 Ngữ Văn 8 Tập 1Dòng cảm xúc của nhân vật “tôi” trong truyện thật tự nhiên, chân thật và hồn nhiên, khơi gợi kí ức mỗi người. Đó là cảm xúc bồi hồi, xúc động trước thiên nhiên, con người trong một ngày đặc 2 trang 9 Ngữ Văn 8 Tập 1Hướng dẫnĐể viết bài văn này, em cố gắng nhớ lại• Ngày hôm đó ai đã đưa em tới trường?• Đêm trước ngày khai giảng em có ngủ được không?• Em mặc bộ đồng phục màu gì?• Bạn bè của em như thế nào?• Cảm giác của em khi ở sân trường.• Cảm giác của em khi bước vào lớp học.• Ấn tượng của em về cô giáo chủ đây là những ý chính bằng hình ảnh để các bạn tham khảo và vận dụng để tự hoàn thiện bài soạn bài Tôi đi học của mìnhGhi nhớTrong cuộc đời mỗi con người, kỉ niệm trong sáng của tuổi học trò, nhất là buổi tựu trường đầu tiên, thường được ghi nhớ mãi, Thanh Tịnh đã diễn tả dòng cảm nghĩ này bằng nghệ thuật tự sự xen miêu tả và biểu cảm, với những rung động tinh tế qua truyện ngắn Tôi đi tham khảo...Kiến thức cơ bảnCác kiến thức cơ bản của bài học này mà bạn cần giảThanh Tịnh 1911 - 1988, quê ở Sáng tác của Thanh Tịnh nhìn chung đều toát lên vẻ đẹp đằm thắm, tình cảm êm dịu trong trẻo truyện ngắn và thơ.- Tác phẩm chính “Hậu chiến trường”, “Quê mẹ”, “Những giọt nước”.Xem thêm tiểu sử Thanh TịnhTác phẩmTruyện ngắn “Tôi đi học” in trong tập “Quê mẹ”, xuất bản năm Trong cuộc đời của mỗi con người, kỉ niệm trong sáng của tuổi học trò nhất là buổi tựu trường, thường được ghi nhớ mãi, Thanh Tịnh đã diễn tả dòng cảm nghĩ này bằng nghệ thuật tự sự xen miêu tả và biểu cảm, với những rung động tinh tế qua truyện ngắn “Tôi đi học”.Tham khảo Tóm tắt truyện ngắn Tôi đi họcNghe bài giảng tôi đi họcCô giáo Hoàng Thị Phương NgọcNguồn Sưu tầmXem video bài giảng trên youtubeTham khảo thêm những bài văn phân tích truyện ngắn Tôi đi học để hiểu hơn về tác phẩm này.// Mong rằng nội dung của bài hướng dẫn soạn văn 8 bài tôi đi học này sẽ giúp các bạn ôn tập và nắm vững các kiến thức quan trọng của bài học. Chúc bạn luôn đạt được những kết quả cao trong học tập. Nhiều thông tin đã được Đọc tài liệu sưu tầm và tổng hợp để biên soạn.[ĐỪNG SAO CHÉP] - Bài viết này chúng tôi chia sẻ với mong muốn giúp các bạn tham khảo, góp phần giúp cho bạn có thể để tự soạn bài tôi đi học một cách tốt nhất. "Trong cách học, phải lấy tự học làm cố" - Chỉ khi bạn TỰ LÀM mới giúp bạn HIỂU HƠN VỀ BÀI HỌC và LUÔN ĐẠT ĐƯỢC KẾT QUẢ CAO.
Bạn đang thắc mắc về câu hỏi soạn bài tôi đi học tác giả tác phẩm nhưng chưa có câu trả lời, vậy hãy để tổng hợp và liệt kê ra những top bài viết có câu trả lời cho câu hỏi soạn bài tôi đi học tác giả tác phẩm, từ đó sẽ giúp bạn có được đáp án chính xác nhất. Bài viết dưới đây hi vọng sẽ giúp các bạn có thêm những sự lựa chọn phù hợp và có thêm những thông tin bổ Bài Tôi Đi Học Nhanh Nhất – Kiến đi học – tác giả, nội dung, bố cục, tóm tắt, dàn ý – đi học – Tác giả tác phẩm mới 2022 Ngữ văn lớp đi học – Thanh Tịnh Tác giả – Tác phẩm văn 8 – giả – Tác phẩm Tôi đi học – Top lời ngắn Tôi đi học In trong tập Quê mẹ 1941 – đi học – Thanh Tịnh – Ngữ văn 8 – đi học – Tác giả tác phẩm – Ngữ văn lớp 8 – đi học – bài Tôi đi học – Ngữ văn 8 Tập 1 thông tin chia sẻ bên trên về câu hỏi soạn bài tôi đi học tác giả tác phẩm, chắc chắn đã giúp bạn có được câu trả lời như mong muốn, bạn hãy chia sẻ bài viết này đến mọi người để mọi người có thể biết được thông tin hữu ích này nhé. Chúc bạn một ngày tốt lành! Top Văn Học -TOP 10 soạn bài tuyên ngôn độc lập lớp 12 HAY và MỚI NHẤTTOP 10 soạn bài tiếng anh lớp 8 HAY và MỚI NHẤTTOP 10 soạn bài thương vợ chi tiết HAY và MỚI NHẤTTOP 10 soạn bài thôn vĩ dạ HAY và MỚI NHẤTTOP 10 soạn bài thánh gióng lớp 6 HAY và MỚI NHẤTTOP 10 soạn bài sự phát triển của từ vựng tiếp theo HAY và MỚI NHẤTTOP 10 soạn bài sử dụng một số biện pháp nghệ thuật HAY và MỚI NHẤT
I. KIẾN THỨC CƠ BẢN CẦN NẮM VỮNG 1. Nhà thơ Thanh Tịnh sinh ngày 11 - 12 - 1911 tại Huế, mất ngày 17 - 7 - 1988 tại Hà Nội, có tên khai sinh là Trần Văn Ninh, lên 6 tuổi được đổi là Trần Thanh Tịnh. Thanh Tịnh học tiểu học và trung học ở Huế, từ năm 1933 làm hướng dẫn viên du lịch rồi vào nghề dạy học. Đây cũng là thời điểm ông bắt đầu sáng tác văn chương. Trong sự nghiệp sáng tác của mình, Thanh Tịnh đã có những đóng góp trên nhiều lĩnh vực truyện ngắn, truyện dài, thơ, ca dao, bút kí văn học,... song có lẽ thành công hơn cả là truyện ngắn và thơ. 2. Tôi đi học là loại truyện ngắn được cấu trúc theo dòng hồi tưởng “mơn man về buổi tựu trường” của nhân vật “tôi”. Nó gần như tự truyện, vừa nhẹ nhàng man mác vừa ngọt ngào quyến luyến với những dư vị buồn thương của kỉ niệm đầu đời. II. HƯỚNG DẪN ĐỌC - HlỂU VĂN BẢN 1. Những yếu tố đã gợi lên trong lòng nhân vật “tôi” kỉ niệm về buổi tựu trường đầu tiên đó là thời tiết vào cuối thu, lá ngoài đường rụng nhiều và trên không có những đám mây bàng bạc. Đọc toàn bộ truyện ngắn, những kỉ niệm này được nhà văn diễn tả theo trình tự - Từ hiện tại nhớ về quá khứ tiết trời cuối thu, hình ảnh các em nhỏ đến trường gợi cho nhân vật “tôi” nhớ lại. - Dòng hồi tưởng của nhân vật “tôi” trở về con đường cùng mẹ tới trường. - Cảm giác của nhân vật “tôi” khi nhìn thấy ngôi trường ngày khai giảng, khi nhìn các bạn, lúc nghe gọi tên mình vào lớp. - Tâm trạng hồi hộp của nhân vật “tôi” lúc ngồi vào chỗ của mình trong giờ học đầu tiên. 2. Những hình ảnh, chi tiết chứng tỏ tâm trạng hồi hộp, cảm giác bỡ ngỡ của nhân vật “tôi” khi cùng mẹ đi trên đường tới trường, khi nghe gọi tên và phải rời bàn tay mẹ cùng các bạn đi vào lớp, khi ngồi trong lớp đón giờ học đầu tiên - Con đường, cảnh vật trên đường vốn rất quen nhưng lần này tự nhiên thấy lạ, nhân vật “tôi” cảm thấy có sự thay đổi lớn trong lòng mình. - Nhân vật “tôi” cảm thấy trang trọng và đứng đắn trong chiếc áo vải dù đen dài cùng mấy quyển vở mới trên tay. - Cẩn thận, nâng niu mấy quyển vở, lúng túng muốn thử sức nên xin mẹ được cầm cả bút, thước như các bạn khác. - Ngạc nhiên thấy sân trường hôm nay dày đặc cả người, ai cũng ăn mặc sạch sẽ, gương mặt tươi vui và sáng sủa. - Ngôi trường vừa xinh xắn vừa oai nghiêm khác thường. Nhân vật “tôi” cảm thấy mình bé nhỏ, do đó lo sợ vẩn vơ. - Giật mình và lúng túng khi nghe gọi đến tên mình. - Càng cảm thấy sợ khi sắp phải rời bàn tay dịu dàng của mẹ. - Nghe những tiếng khóc của bạn, cảm thấy bước vào thế giới khác, xa lạ. - Vừa ngỡ ngàng, vừa tự tin khi bước vào giờ học đầu tiên. 3. Cảm nhận về thái độ, cử chỉ của những người lớn đối với các em bé lần đầu đi học - Ông đốc là một người lãnh đạo nhà trường rất hiền từ, nhân ái. - Thầy giáo trẻ niềm nở, tươi cười đón nhận học sinh lớp mới. - Các bậc phụ huynh đều chuẩn bị chu đáo cho con em mình trong buổi tựu trường đầu tiên, đều trân trọng dự buổi khai giảng và cũng hồi hộp như các em. Thái độ, cử chỉ của những người lớn đối với các em bé trong lần đầu đi học tỏ ra rất có trách nhiệm, tạo ra ấn tượng tốt đẹp trong các em ngay từ buổi đầu tiên đến trường. 4. Các hình ảnh so sánh được nhà văn sử dụng trong truyện ngắn - Tôi quên thế nào được những cảm giác trong sáng ấy nảy nở trong lòng tôi như mấy cành hoa tươi mỉm cười giữa bầu trời quang đãng. - Ý nghĩ ấy thoáng qua trong trí tôi nhẹ nhàng như một làn mây lướt ngang trên ngọn núi. - Họ như con chim con đứng bên bờ tổ, nhìn quãng trời rộng muốn bay, nhưng còn ngập ngừng e sợ. - Họ thèm vụng và ước ao thầm được như những người học trò cũ, biết lớp, biết thầy để khỏi phải rụt rè trong cảnh lạ. Các hình ảnh so sánh trên thể hiện - Cảm giác trong sáng tươi vui của nhân vật “tôi” khi lần đầu đến lớp. - Ý nghĩ thơ-ngây của nhân vật “tôi” khi muốn thử sức mình. - Tâm trạng bỡ ngỡ của các học sinh lần đầu đến lớp. - Khao khát được trưởng thành của các học sinh lần đầu đến lớp. 5. Đặc sắc về nghệ thuật của truyện ngắn Tôi đi học - Truyện được cấu tạo theo dòng hồi tưởng, mạch truyện phát triển theo trình tự thời gian và cảm nghĩ chân thành của nhân vật “tôi”. - Trong truyện, có sự phối hợp nhuần nhuyễn giữa các phương thức kể và tả. Điều đó giúp cho cảm xúc, tâm trạng của nhân vật được thể hiện một cách tự nhiên, hợp lí. Sức cuốn hút của tác phẩm được tạo nên từ - Tình huống truyện. - Ý nghĩ ngây thơ của nhân vật “tôi”. - Hình ảnh thiên nhiên, ngôi trường và những nhân vật khác qua lời kể của nhân vật “tôi”. III. HƯỚNG DẪN LUYỆN TẬP 1. Cảm nghĩ về dòng cảm xúc của nhân vật “tôi” trong truyện ngắn Tôi đi học - Đó là dòng cảm xúc bồi hồi, xúc động trước sự biến đổi của thiên nhiên và cảnh vật thời tiết vào cuối thu, lá ngoài đường rụng nhiều và trên không có những đám mây bàng bạc. - Thời gian và không gian ấy gợi mở những kỉ niệm mơn man của buổi tựu trường đầu tiên trong đời Từ con đường, cảnh vật vốn rất quen nhưng lần này tự nhiên thấy lạ, nhân vật “tôi” cảm thấy trang trọng và đứng đắn ; ngạc nhiên thấy trong sân trường hôm nay ai cũng ăn mặc sạch sẽ, gương mặt tươi vui và sáng sủa ; ngôi trường vừa xinh xắn vừa oai nghiêm khác thường. Nhân vật “tôi” từ cảm giác thấy mình bé nhỏ, lo sợ vẩn vơ đến giật mình và lúng túng khi nghe gọi đến tên mình ; cảm giác trống trải khi sắp phải rời bàn tay dịu dàng của mẹ. - Bước vào thế giới khác, vừa gần gũi vừa xa lạ. - Vừa ngỡ ngàng, vừa tự tin khi bước vào giờ học đầu tiên. Dòng cảm xúc của nhân vật “tôi” hoà quyện giữa trữ tình biểu cảm với tả và kể tự sự vừa mượt mà vừa tạo nên sự xao xuyến khôn nguôi. 2. Để viết bài văn ngắn ghi lại ấn tượng của em trong buổi đến trường khai giảng lần đầu tiên, cần chú ý - Kể lại tâm trạng khi đến trường. - Khung cảnh thiên nhiên, cảnh vật xung quanh hôm đó. - Cảm nhận về hình ảnh trường sân trường, lớp học, các bạn, thầy cô giáo. - Ấn tượng về việc đón tiếp của thầy cô giáo. - Ý nghĩ về buổi học đầu tiên,...
I. Tác giả, tác phẩm 1. Tác giả các em tham khảo phần giới thiệu tác giả Thanh Tịnh trong SGK Ngữ văn 8 Tập 1. 2. Tác phẩm * Văn bản Tôi đi học thuộc thể loại truyện ngắn, được in trong tập Quê mẹ, xuất bản năm 1941. * Tóm tắt Văn bản Tôi đi học kể về những kỉ niệm của nhân vật "tôi" trong buổi tựu trường được hồi tưởng lại. Đó là một buổi sáng mùa thu, lá rụng nhiều, tiết trời se lạnh. Con đường đến trường của chú bé ấy vốn quen thuộc nhưng bỗng dưng trở nên lạ lẫm. Trong khoảnh khắc vui sướng pha lẫn hồi hộp, e dè, chú bé có những ý nghĩ thật non nớt, ngây thơ "Chắc chỉ có người thạo mới cầm nổi bút thước". Trong bộ quần áo mới, nhân vật "tôi" càng "thấy mình trang trọng và đứng đắn hơn", những suy nghĩ nhẹ nhàng lướt qua như làn mây trắng xốp bồng bềnh. Lúc tới trường, nghe ba hồi trống, lòng chú bé lo sợ vẩn vơ, sợ những điều mới lạ và khó khăn trước mắt. Những lời nói của ông đốc ấm áp vang lên, khuyến khích những chú chim non vào lớp. Nhân vật "tôi" trong phút chốc đã òa khóc, nhưng người mẹ đã nhẹ nhàng giúp con vào lớp. Chú bé nhìn bàn ghế, nhìn người bạn ngồi kế bên và cảm thấy thân quen dẫu chưa bao giờ gặp gỡ. Rồi quàng tay lên bàn, ngoan ngoãn đánh vần dòng chứ thầy giáo viết "Tôi đi học". * Bố cục Văn bản Tôi đi học được chia làm 3 đoạn Đoạn 1 từ đầu => "trên ngọn nước" Tâm trạng nao nức về kỉ niệm của buổi tựu trường đầu tiên. Đoạn 2 tiếp => "tôi cũng lấy làm lạ" Khung cảnh sân trường làng Mĩ Lí ngày khai trường. Đoạn 3 còn lại Cảm xúc nhân vật "tôi" khi vào lớp. II. Hướng dẫn soạn bài Câu 1 * Những điều đã gợi lên trong lòng nhân vật "tôi" kỉ niệm về buổi tựu trường đầu tiên thời tiết cuối thu, lá rụng ngoài đường nhiều, trên không có những đám mây bàng bạc. * Những kỉ niệm được tác giả diễn tả theo trình tự thời gian Từ hiện tại hồi tưởng về quá khứ thời tiết cuối thu, hình ảnh em nhỏ đến trường. Dòng hồi tưởng của nhân vật "tôi" về con đường cùng mẹ đến trường. Cảm giác của nhân vật "tôi" khi nhìn thấy ngôi trường trong ngày khai giảng. Tâm trạng hồi hộp của nhân vật "tôi" khi ngồi vào chỗ của mình trong buổi học đầu tiên. Câu 2 Những hình ảnh, chi tiết chứng tỏ tâm trạng hồi hộp, cảm giác bỡ ngỡ của nhân vật "tôi" khi cùng mẹ đi trên đường đến trường, khi nghe gọi tên và khi phải rời bàn tay mẹ cùng các bạn đi vào lớp, khi ngồi trong lớp đón giờ học đầu tiên là Con đường này tôi đã quen đi lại lắm lần, nhưng lần này tự nhiên thấy lạ, cảm thấy có sự thay đổi lớn trong lòng. Trong chiếc áo vải dù đen, cảm thấy mình trang trọng và đứng đắn. Có ngay cái ý nghĩ vừa non nớt vừa ngây thơ chắc chỉ người thạo mới cầm nổi bút thước. Thấy trường Mĩ Lí vừa xinh xắn, vừa oai nghiêm, sân rộng, mình cao hơn trong những buổi trưa hè đầy vắng lặng, sân trường dày đặc người, ai cũng tươi vui, sáng sủa. Cảm thấy lo sợ vẩn vơ trước ngôi trường bé nhỏ. Giật mình, lúng túng khi nghe thầy gọi tên. Cảm thấy lo sợ lúc sắp rời xa bàn tay mẹ Bước vào chỗ ngồi vừa ngỡ ngàng, vừa hào hứng. Câu 3 Thái độ, cử chỉ của những người lớn ông đốc, thầy giáo đón nhận học trò mới, các phụ huynh thể hiện sự quan tâm, yêu thương, chăm sóc đặc biệt đối với thế hệ trẻ - những mầm non tương lai của đất nước. Câu 4 Hình ảnh so sánh được nhà văn sử dụng "Tôi quên thế nào được cảm giác trong sáng ấy nảy nở trong lòng tôi... giữa bầu trời quang đãng" => tình cảm đẹp đẽ, trong sáng của cậu bé ngày đầu tiên đi học. "Ý nghĩ ấy thoáng qua trong trí óc tôi nhẹ nhàng như một làn mây lướt ngang" => tâm hồn ngây thơ, mơ mộng của trẻ con không nên bận tâm quá nhiều vào điều gì. "trường Mĩ Lí vừa xinh xắn,vừa oai nghiêm như cái đình làng Hòa Ấp" => cái nhìn đẹp đẽ của trẻ thơ về ngôi trường. "Họ như con chim con đứng bên bờ tổ, nhìn quãng trời rộng muốn bay nhưng còn ngập ngừng, e sợ" => sự non nớt, ngỡ ngàng và những ước mơ, khát vọng bay cao, bay xa của học trò. "Họ thèm vụng và ước ao thầm được như những người học trò cũ, biết lớp, biết thầy để khỏi phải rụt rè trong cảnh lạ" => ước muốn được trưởng thành, được cứng cáp. Câu 5 * Đặc sắc nghệ thuật của truyện ngắn này Đan xen tự sự, miêu tả, bố cục chặt chẽ, thống nhất Mang chất thơ tinh tế và nhẹ nhàng Những hình ảnh so sánh, nhân hóa đầy thú vị * Theo em, sức cuốn hút của tác phẩm đến từ Tình huống truyện hấp dẫn Cảm xúc trong sáng, chân thật của nhân vật Hình ảnh đẹp đẽ, gần gũi.
ĐỌC - HIỂU VĂN BẢN Đôi nét về tác giả, tác phẩm Thanh Tịnh 1911-1988. Tên khai sinh là Trần Văn Ninh, lên 6 tuổi được đổi thành Trần Thanh Tịnh. Quê quán ông ở xóm Gia Lạc ven sông Hương, ngoại ô thành phố Huế. Thanh Tịnh học tiểu học và trung học ở Huế. Từ năm 1933, ông bắt đầu đi làm rồi vào nghề sư phạm và bắt đầu sáng tác văn chương. Sách Ngữ văn 6 nhận định sáng tác của Thanh Tịnh từ thơ đến truyện, nhìn chung đều đượm chất trữ tình, toát lên vẻ đẹp đằm thắm, tình cảm êm dịu, trong trẻo. Tác phẩm chính - Trước cách mạng Hận chiến trường Thơ - 1937; Quê mẹ Tập truyện ngắn, 1941; chị và em Tập truyện ngắn, 1942; Ngậm, ngải tìm trầm Tập truyện ngắn, 1943; Xuân và Sinh Truyện dài, 1944. - Sau cách mạng Sức mồ hôi Thơ - 1954; Những giọt nước biển Tập truyện ngắn, 1956; Đi từ giữa một mùa sen Truyện thơ -1973; Thơ ca Tuyển tập, 1980. 1. Tôi đi học là một truyện ngắn in trong tập Quê mẹ được xuất bản năm 1941. - Tôi đi học bố cục theo dòng hồi tưởng của nhân vật “tôi”. Từ hiện tại, nhà văn nhớ về quá khứ. Những kỉ niệm của buổi tựu trường đầu tiên trong đời nhân vật “tôi" được nhà văn diễn tả theo trình tự như sau - Từ sự biến chuyển của trời đất vào cuối thu thời điểm ngày khai trường và hình ảnh mấy em nhỏ rụt rè núp dưới nón mẹ lần đầu tiên đi đến trường khiến nhà văn nhớ lại những kỉ niệm trong sáng của mình ngày xưa. - Tâm trạng của nhân vật “tôi” trên đường theo mẹ đến trường. - Tâm trạng của nhân vật “tôi” trên sân trường khi nhìn ngôi trường, khi nhìn mọi người, các bạn, khi nghe gọi tên mình và phải rời tay mẹ để vào lớp học. - Tâm trạng của nhân vật “tôi” lúc ngồi vào chỗ ngồi của mình trong lớp học và bắt đầu vào tiết học đầu tiên. 2. Những hình ảnh, chi tiết chứng tỏ tâm trạng hồi hộp, cảm giác bỡ ngỡ của nhân vật "tôi" khi cùng mẹ đi trên đường đến trường, khi nghe gọi tên và phải rời bàn tay mẹ cùng các bạn đi vào lớp - Con đường đã quen đi lại lắm lần, tự nhiên thấy lạ, cảnh vật xung quanh đều thay đổi do trong lòng mình có sự thay đổi lớn. - Cảm thấy mình trang trọng, đứng đắn trong chiếc áo vải dù đen dài và hai quyển vở mới trên tay. - Xóc lên nắm lại vở cẩn thận, tuy còn lúng túng nhưng muốn thử sức mình nên xin mẹ được cầm cả bút thước như các bạn khác. - Cảm thấy sân trường dày đặc cả người. Người nào cũng sạch sẽ, gương mặt cũng vui tươi và sáng sủa. - Cảm thấy mình bé nhỏ trước ngôi trường oai nghiêm xinh xắn, nhân vật “tôi” đâm ra lo sợ vẩn vơ. - Cảm thấy tim ngừng đập khi chờ nghe tên mình. Nghe gọi đến tên, cậu học trò mới này tự nhiên giật mình và lúng túng. - Lo sợ khi sắp phải rời bàn tay dịu dàng của mẹ; nức nở khóc theo bạn khi cảm thấy mình bước vào một thế giới khác cách xa mẹ hơn bao giờ hết. - Cảm giác vừa xa lạ vừa gần gũi với mọi vật, với người bạn tí hon ngồi bên cạnh. - Vừa bỡ ngơ vừa tự tin, nhân vật “tôi” bước vào tiết học đầu tiên trong đời mình. 3. Cảm nhận về thái độ, cử chỉ của những người lớn "ông đốc", thầy giáo đón nhận học trò mới, các phụ huynh đối với các em bé lần đầu đi học Ở đây, những người lớn từ ông đốc, thầy giáo, đến các phụ huynh ai cũng lo lắng chuẩn bị chu đáo cho con em mình ở buổi tựu trường đầu tiên này. Cha mẹ mua sắm quần áo mới, sách vở mới cho con, đưa con đến trường và trân trọng tham dự buổi lễ tựu trường cùng con. Ông đốc là ông hiệu trưởng, người lãnh đạo nhà trường thật hiền từ, khiêm tốn, yêu thương đám trẻ thực lòng. Thầy giáo dạy lớp mới trẻ tuổi, tươi cười chào đón các em. Qua các hình ảnh ấy, người đọc nhận ra tấm lòng bao dung, trách nhiệm cao đẹp của cả gia đình và học đường đối với thế hệ mầm non của đất nước. Môi trường giáo dục giàu tình thương yêu này sẽ nuôi dưỡng các em mau chóng trưởng thành. 4. Tìm và phân tích các hình ảnh so sánh được nhà văn sử dụng trong truyện ngắn Trong truyện ngắn Tôi đi học được trích giảng có nhiều hình ảnh so sánh được tác giả sử dụng nhưng đáng chú ý hơn cả là ba hình ảnh so sánh sau đây - “Tôi quên thế nào được những cảm giác trong sáng ấy nảy nở trong lòng tôi như mấy cành hoa tươi mỉm cười giữa bầu trời quang đãng”. - “Ý nghĩ ấy thoáng qua trong trí tôi nhẹ nhàng như một làn mây lướt ngang trên ngọn núi”. - “Họ như con chim đứng trên bờ tổ, nhìn quãng trời rộng muốn bay, nhưng còn ngập ngừng e sợ. Họ thèm vụng và ước ao thầm được như những người học trò cũ, biết lớp, biết thầy để khỏi phải rụt rè trong cảnh lạ”. Các hình ảnh so sánh trên nhằm thể hiện tâm trạng của nhân vật chính trong truyện, nhân vật “tôi”. Tất cả đều giàu sức gợi cảm, gắn với những cảnh sắc thiên nhiên trong sáng tươi đẹp và trữ tình. Nhờ các hình ảnh so sánh ây, người đọc cảm nhận được cảm xúc, suy nghĩ của nhân vật “tôi” rõ ràng, xác thực hơn. Chính cũng nhờ chúng, truyện ngắn Tôi đi học càng thêm thi vị, thêm chút bâng khuâng, trong trẻo. 5. Nhận xét về đặc sắc nghệ thuật và sức cuốn hút của tác phẩm a Đặc sắc nghệ thuật Truyện ngắn này là những kỉ niệm mơn man của buổi tựu trường qua hồi tưởng của nhân vật xưng tôi. Truyện khéo kết hợp hài hòa giữa tự sự và miêu tả với biểu cảm làm nên chất trữ tình trong trẻo, dịu êm, tha thiết. b Sức cuốn hút của tác phẩm Truyện cuốn hút người đọc nhờ đề tài, tình huống đặc biệt là nhờ tình cảm ấm áp trìu mến của những người lớn đối với các em bé lần đầu đi học, hình ảnh thiên nhiên ngôi trường và cách biểu cảm của tác giả. Ghi nhớ Trong cuộc đời mỗi con người, kỉ niệm trong sáng của tuổi học trò, nhất là buổi tựu trường đầu tiên, thường được ghi nhớ mãi. Thanh Tịnh đã diễn tả dòng cảm nghĩ này bằng nghệ thuật tự sự xen miêu tả và biểu cảm, với những rung động tinh tế qua truyện ngắn Tôi đi học. LUYỆN TẬP 1. Trong khi tổng hợp, khái quát lại dòng cảm xúc của nhân vật “tôi” thành các bước theo trình tự thời gian, các em chú ý sự kết hợp hài hòa giữa miêu tả, tự sự và biểu cảm trữ tình của tác giả. 2. Các em viết lại ấn tượng của mình ớ buổi tựu trường đầu tiên. ĐỌC THÊM TIẾNG TRỐNG KHAI TRƯỜNG Tiếng trống trang văn Thanh Tịnh Hằng năm cuối thu lại về Đâu chỉ riêng làng Mĩ Lí Mà vang khắp chợ cùng quê. Đâu những sương thu gió lạnh Đong đầy hôm ấy buổi mai? Đâu đường làng dài và hẹp Đến trường với mẹ cầm tay? Tiếng trống dội vang náo nức Trái tim ai đập liên hồi Một thoáng bâng khuâng hoài niệm Lặng thầm lấp kín hồn tôi. Năm tháng dẫu bao biến đổi Đường làng xưa đã rộng nhiều Mẹ gánh oằn vai tuổi tác Và tôi tóc điểm muối tiêu. Đầu ngõ sáng nay bồng thấy Vệt sương thu ngọn khói quê Tiếng trống khai trường giục giã Bao nhiêu kỉ niệm tràn về. Trần Ngọc Hưởng - Chân dung thơ NGÀY KHAI TRƯỜNG Hôm nay là ngày khai trường. Mấy tháng nghỉ hè của chúng tôi đã đi qua như một giấc mộng. Sáng nay, mẹ tôi dắt tôi đến trường để ghi tên tôi vào lớp ba. Còn tôi thì mải nhớ thôn quê, tôi đến trường chỉ là miền cưỡng. Tất cả các đường phố đều tấp nập học sinh, đông như kiến. Hai cửa hiệu bán sách chật những bố mẹ học sinh vào mua nào vở, nào giấy thấm, nào cặp - sách bằng da... Trước trường, người đông đến nỗi ông gác cổng và người cảnh sát đều phải chật vật lắm mới giữ được thông lối vào ra. Chúng tôi sắp bước qua cổng thì thấy có người đặt tay lên vai mình đó là thầy giáo lớp hai của tôi, có mái tóc hung, bù xù và tính vui vẻ không bao giờ cạn. Thầy bảo tôi “Chúng ta thế là xa nhau mãi rồi, phải không En-ri-cô?”. Tôi cũng biết như vậy, thế mà lời nói của thầy vẫn làm cho lòng tôi nặng trĩu. Chúng tôi phải chật vật lắm mới vào được trường. Những ông, những bà, những phụ nữ thường dân, những công nhân, những sĩ quan, những bà cụ và những người giúp việc, ai cũng tay dắt một trẻ em, tay mang những cái gói, làm huyên náo cả phòng đợi và các thang gác. Tôi vui thích thấy lại cái phòng rộng ở tầng dưới thông với bảy lớp học, mà suốt ba năm gần như ngày nào tôi cũng đi qua. Người đông nghịt. Các cô giáo đi đi, lại lại. Một cô giáo lớp một đứng trên ngưỡng cửa của lớp cô, chào tôi và nói - En-ri-cô, năm nay con học trên gác, và cô sẽ không còn thấy con đi qua đây nữa! Rồi cô nhìn tôi có vẻ buồn. Tôi trông thấy thầy hiệu trưởng, mà bộ râu hình như có bạc hơn năm ngoái một ít, đang bị vây giữa những bà mẹ khá phật ý vì không còn chỗ để cho con họ vào học nữa. Tôi thấy nhiều bạn tôi lớn lên nhiều, ở tầng dưới, học sinh chia xong vào các lớp, người ta thấy các em học sinh những lớp vỡ lòng không chịu vào lớp, cứ đẩy nhau như những con lừa con người ta phải lôi chúng vào; vài em nhỏ chạy không chịu ngồi vào ghế, nhiều chị khác òa lên khóc khi thấy bố mẹ ra về. Những ông bố, bà mẹ ấy phải quay lại để khuyến khích hoặc dỗ dành con; còn các cô giáo trông thấy vậy cũng có nhiều thất vọng. Em trai tôi được vào lớp học của cô giáo Đen-ca-ti, tôi học lớp thầy giáo Pec-nô-bi ở gác hai. Đến mười giờ thì tất cả chúng tôi đều đã vào lớp hết năm mươi bốn học sinh tất cả. Trong đám ấy tôi chỉ gặp lại chưa đến mười lăm, mười sáu bạn cũ ở lớp hai; trong đó có Đê-rót-xi, cái cậu bao giờ cũng được giải nhất. Trường học đối với tôi có vẻ nhỏ hẹp và buồn tẻ làm sao so với rừng núi mà tôi đã đến ở chơi mấy tuần qua. Tôi lại còn nhớ tiếc thầy giáo lớp hai của tôi, thầy tốt làm sao, và lúc nào cũng cười với tôi. Người thầy nhỏ nhắn đến nỗi làm cho chúng tôi cứ tưởng như là một người bạn. Tôi tiếc không được thấy thầy ở đây, với mái tóc hung bù xù của thầy nữa. Thầy giáo năm nay của chúng tôi người cao lớn, không có râu, tóc dài đã hoa râm hết, có một nếp nhăn trên trán, tiếng nói rất to, thầy nhìn chúng tôi chằm chằm hết đứa này đến đứa khác, như muốn đọc rõ tận trong lòng chúng tôi. Thầy không bao giờ cười. Tôi thầm nghĩ “Hôm nay là ngày đầu tiên đây. Hãy còn những mười tháng nữa mới lại nghỉ hè. Trước mắt biết bao là công việc, là bài thi, là khó nhọc!”. Tan học, tôi cần phải gặp mẹ tôi, và tôi chạy ra ôm lấy mẹ. Mẹ bảo “Gắng lên, En-ri-cồ của mẹ. Mẹ con ta sẽ cùng học với nhau!”. Thế là tôi vui vẻ về nhà. Thôi cũng được! Tôi không còn học với thầy giáo cũ tươi cười thế, vui tính thế và tốt bụng thế; nhà trường đối với tôi hình như cũng chẳng thích thú bằng năm ngoái... Nhưng thôi cũng được. A-ini-xi - Những tấm lòng cao củ
soạn bài tôi đi học tác giả tác phẩm